“Người lên Mặt Trăng và con chó già dưới đất”
Có một người từng phóng tên lửa lên trời, đưa ô tô lên vũ trụ, chăn nuôi Doge, rồi hét giá Bitcoin bằng một dòng tweet. Người ta gọi ông là “Thiên tài thời đại.” Nhưng một ngày nọ, người ấy không còn thoả mãn với bầu trời, mà muốn chạm tay vào ngai vàng.
Ông bước chân vào chính trường – nơi không có toán học, không có tên lửa, chỉ có quyền lực, hình ảnh và những cái bắt tay đầy toan tính. Ở đó, có một con chó già lông đỏ, từng sống sót qua chiến tranh, khủng hoảng, và scandal.
Người phi hành gia cười khẩy:
“Chó thôi, dù có gầm gừ thế nào thì cũng không lên nổi sao Hỏa.”
Nhưng ông quên mất: chó không cần bay. Nó chỉ cần chờ đúng thời điểm để cắn.
Và đúng lúc người thiên tài vừa ló đầu ra sân khấu, chưa kịp học cách vận động hậu trường – thì tiếng sủa vang lên, cắn một phát chí mạng vào danh tiếng. Người ấy lảo đảo, rút lui, còn con chó thì cười… không bằng mõm nhưng bằng sự lão luyện.
Thế gian này không thiếu người bay được lên trời, nhưng thiếu người biết cách tránh bãi cứt chó trên mặt đất.
Trong đầu cơ cũng vậy, người giỏi vẽ chart chưa chắc sống sót qua một cú sập do đòn tâm lý.
Còn trong đời sống – đừng tưởng mình giàu là bất bại. Có những con chó… già nhưng vẫn biết chọn lúc để cắn.$TRUMP $DOGE