Có những lúc, tôi nhận ra mình không thực sự đầu tư vào thị trường.

Tôi chỉ đang… diễn một cái vai – gọi là “người từng đúng.”

Những ngày thị trường lạc quan, tôi không đi tìm tín hiệu để thoát lệnh.

Tôi chỉ tìm lý do để không phải bán ra.
Chỉ vì… tôi đã từng tuyên bố rằng mình đúng.
Và tôi không muốn làm mất mặt cái thằng từng tự tin trong tôi.

Còn khi thị trường bi quan?
Tôi không chờ cơ hội mới rõ ràng.
Tôi ngồi đó, đợi…

Một phép màu.
Một thứ gì đó đến chứng minh rằng:
“Ê, mày đúng mà – đừng sợ.”

Tôi gọi kiểu đầu tư đó là: đầu tư bằng bản ngã.

(Mình có suy nghĩ này… có phải vì đọc quá nhiều truyện không nhỉ?)

Nó không hiện lên trên biểu đồ.
Không xuất hiện trên RSI.
Không nằm ở đường MA 200 hay sóng Elliott nào cả.

Nhưng nó… âm thầm thao túng tất cả.

Nó khiến tôi tưởng mình đang hành động bằng lý trí.
Trong khi thực ra, tôi chỉ đang cố bảo vệ một phiên bản cũ kỹ của chính mình.

Thị trường thay đổi mỗi ngày.
Còn tôi – cố thủ trong những niềm tin lỗi thời.

Vấn đề là, tôi quên mất một điều rất quan trọng:

Lý do đầu tư nào cũng có hạn sử dụng.

Cái lý do đẹp đẽ khiến tôi mua vào hôm qua –
hôm nay có thể đã được thị trường phản ánh đầy đủ.

Nó hết giá trị phân tích.
Chỉ còn giá trị cảm xúc.

Giống như hộp sữa đã hết hạn:
uống vào không bổ – chỉ đau bụng.

Tôi từng giữ lệnh… chỉ vì không muốn thừa nhận rằng mình đã sai.
Từng không dám mua… chỉ vì từng một lần hoảng hốt.
Từng phân tích cực kỳ chuyên nghiệp.
Nhưng hành động thì như một diễn viên dở – đang cố níu lấy vai cũ, chỉ vì… sợ bị đuổi khỏi sân khấu.

Bây giờ thì tôi hiểu rõ hơn:

Thị trường chẳng cần tôi phải luôn đúng.
Nó chỉ cần tôi luôn tỉnh.

Tôi không cần trung thành với phiên bản cũ của mình.
Tôi cần trung thực với cái phiên bản đang ngồi đây – ngay lúc này.

Tôi chưa giỏi làm điều đó mỗi ngày.

Nhưng tôi đang tập.
Tập dừng lại và tự hỏi:

“Ê, cái lý do cũ đó –
nó còn hợp lý với dữ liệu mới không?
Hay mày chỉ đang cố hoàn thành nốt vai diễn…
mà chính mày cũng chẳng còn muốn đóng nữa?”

Và tôi nghĩ, có lẽ:

Linh hoạt không phải là sự phản bội.

Mà là dám bước khỏi sân khấu.

Ngừng diễn cái vai ‘người từng đúng’.

Để thực sự trở thành ‘người đang tỉnh’.

#0xdungbui