Kiên nhẫn, không phải là cái cớ cho sự do dự
Nói đến Buffett, nhiều người có lẽ sẽ nghĩ ngay đến từ: kiên nhẫn.
Nhưng kiên nhẫn, không phải là sự do dự.
Tại hội nghị, Buffett kể một câu chuyện. Năm 1966, ông nhận được cuộc gọi từ một người phụ nữ lạ, nói rằng cô ấy muốn bán cổ phần trong doanh nghiệp của mình, với giá 6 triệu. Doanh nghiệp này, chỉ riêng tài sản đã trị giá 2 triệu, mỗi năm trước thuế, có thể kiếm 2 triệu.
Một thương vụ kiếm 2 triệu mỗi năm, mà bán với giá 6 triệu. Đây thực sự là giá “bán hạ giá”.
Phản ứng đầu tiên của Buffett là: Có chuyện tốt như vậy sao? Trong đó không có bẫy chứ?
Vì vậy, ông nhanh chóng tìm Charlie để thảo luận. Cả hai người đều rất căng thẳng, muốn nghiên cứu xem, sổ sách tính toán ra sao? Có cần xem lại sách tâm lý học để hiểu rõ lý do cô ấy bán không?
Khi thông tin không đầy đủ, tình hình không rõ ràng, không nên dễ dàng đưa ra quyết định, mà cần dành thời gian để làm rõ.
Nhưng ngày hôm sau, một cuộc gọi quan trọng đã đến, cung cấp thêm thông tin về người phụ nữ này, xua tan nghi ngờ của Buffett. Ông nhận ra: cơ hội này, phải nắm bắt. Vì vậy, ông đã quyết định hành động.
Trước cơ hội, kẻ thù lớn nhất thường không phải là rủi ro, mà là sự do dự trong lòng bạn.
Đôi khi, khi cơ hội xuất hiện trước mắt, bạn chỉ có 5 giây để đưa ra quyết định. Điều này yêu cầu bạn phải hiểu rõ lĩnh vực của mình, để không bỏ lỡ cơ hội.
Buffett nói, khi cơ hội tốt xuất hiện, bạn không nên kiên nhẫn. Đối với những lời nói suông không thể thực hiện, bạn cũng không nên kiên nhẫn. Sự kiên nhẫn của bạn nên dành cho những cơ hội hiếm hoi xuất hiện.
Kiên nhẫn, là vũ khí để đối mặt với sự mờ mịt, chứ không phải là cái cớ để đối mặt với sự rõ ràng.