Sáng nay, bình minh vẫn lên, tôi thức dậy sớm như thường lệ. Tưới cây, chạy bộ, tắm táp, rồi phóng vút trên con Sirius đã gắn bó gần hai thập kỷ, một mạch đến công sở. Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt. Tôi ghé quán cóc quen, tự thưởng ly cà phê đen sánh đặc, thả hồn vào hàng cây thẳng tắp trên con đường đẹp bậc nhất Sài Gòn.

Ngẫm lại chặng đường đã qua, lòng tôi nặng trĩu. Sắp phải từ bỏ công việc đã gắn bó cả thanh xuân, nó không còn là một công việc mà đã là một phần máu thịt. Làm sao đây khi phải đối diện với sếp, người đã nâng đỡ và tin tưởng tôi hết lòng? Nhưng biết làm sao được, khi Bitcoin cứ "bay" thế này, thì tâm trạng đâu mà đi làm nữa chứ! Giữa dòng đời tấp nập, chỉ có tôi và ly cà phê đen thấu hiểu nỗi lòng của kẻ sắp "nghỉ hưu non" vì coin. Chắc sếp sẽ hiểu cho thôi, phải không? Hay tôi nên mời sếp một ly cà phê đen rồi cùng "đu đỉnh" Bitcoin?

$BTC